Bài viết: Truyện Trường học lúc nửa đêm
LongDK™ [Admin] [On] Độc Thân Hội |
Ma quỷ ở trường học luôn luôn là 1 điều muôn thưở đối với mỗi học sinh và hầu như bất kỳ 1 trường học nào ở trên đất nước này đều mang trong nó 1 câu chuyện thần kỳ và huyền bí… Và đó luôn là 1 đề tài rất lôi cuốn với nhiều nhà văn viết truyện kinh dị và tôi cũng ko phải là ngoại lệ các bạn ạk…
Chắc hẳn ai ở thành hố Hải phòng cũng đã nghe và biết đến trương THPT Trần Nguyên Hãn – 1 trường THPT công lập đc xếp vào 1 trong 3 trường trọng điểm của thành phố … Và nếu 1 lần đc bước vào trong khuôn viên nhà trường thì mọi người sẽ thấy trường rộng lớn và đẹp đến như thế nào… Ngôi trường khang trang với 3 dãy nhà lớn và gần 50 phòg học… Cùng với đó là 1 dãy nhà sinh hoạt đoàn nằm cạnh 1 hồ súng nhỏ… Từ cổng trường nhìn vào có thể thấy ngay hồ súng rất đẹp và sau hồ súng là tượng của ngài Trần Nguyên Hãn cưỡi ngựa uy nghiêm giơ cao tay thả 1 chú chim bô câu đang dang rộng đôi cánh bay về trời… Cảnh trườg khang trang đẹp đẽ là vậy, và học sinh chăm ngoan vui vẻ học tập, vui chơi dưới mái trường thật đẹp đẽ như bao ngôi trường khác trên khắp đất nước này…
Nhưng…
Đằng sau cái sự khang trang ấy, khi mà màn đêm bao phủ khắp ngôi trường thì ai biết đc có gì chờ đợi chúng ta trong những phòg học sạch sẽ và quen thuộc ấy… Và sau đây tôi xin kể cho các bạn nghe về 1 câu chuyện có thật , 1 chuyến đi có thể nói là suốt đời ko bao giờ quên của 1 người bạn của tôi,bạn ấy tên “N” vày là người trực tiếp chứng kiến câu chuyện… Trong chuyện này tôi trích dẫn nguyên văn lời bạn ấy nên sẽ xưng là “TÔI”
Và đây là câu chuyện :
“TRƯỜNG HỌC LÚC NỬA ĐÊM”
Tối hôm ấy, sau khi học tối xong, tôi thong dong đạp xe về nhà, đi đường tôi cảm thấy trên người mình thiếu thiếu 1 cái gì đó nhưng tôi ko thể nhớ ra là tôi thiếu cái gì… Tôi vừa đạp xe về nhà vừa băn khoăn suy nghĩ nhưng mãi ko nghĩ ra nên quyết định là để tính sau vậy… Về đến nhà, ăn cơm xong, thả mình vào bồn tắm và tìm đt để nghe nhạc thì ko thấy đâu… Lúc này tôi mới nhớ ra rằng cái đt của tôi đã “được”để quên trên lớp… Tôi định bụng quay lại trường lấy nhưng tôi biết mấy ông bảo vệ khó tính sẽ ko cho tôi vào trường lúc muộn như thế này đâu, nên tôi quyết định là đêm nay sẽ lẻn vào trường để tìm cái điện thoại…
Đối với 1 học sinh mới chuyển trường từ trong Nam ra đây, việc đột nhập vào trương vào ban đêm thì đúng là 1 khó khăn nhưng với quyết tâm phải lấy lại bằng đc chiếc điện thoại thân yêu nên tôi ko còn lựa chọn nào khác… Đêm hôm ấy 12h30 tôi bắt taxi đến trường, đứng bên ngoài tôi tìm cách vào trong trường và tôi thấy tường rào của trường ko quá cao so với 1 học sinh có chiều cao khiêm tốn (tầm 1m80) và lại từng học kick boxing như tôi… Tôi lấy đà và bật lên bức tường cao khoảng 2m, tôi ko mất quá nhiều thời gian để leo đc vào trong trường… Tôi nhảy vào ở chỗ nhà xe, gần phòng bảo vệ, nhưng lúc này cũng khuya rồi nên tôi đoán là ko ai còn thức cả…
Tôi nhẹ nhàng đi về phía dãy nhà C, tôi khom người đi trên dãy hành lang dài và tối om của dãy nhà C để tránh bị mấy ông bảo vệ trong phòng phát hiện… Dãy nhà C đc xây từ khi mới thành lập trường, chắc cũng phải đc trên ba chục năm rồi, dãy nhà tối om, cả hành lang chỉ có 1 bóng đèn neon phát ra ánh sáng trắng nhờ nhờ khiến tôi bất giác cảm thấy rùng mình… Tôi tự chấn an mình :
-”Mẹ mày,có gì đâu mà sợ, ma quỷ chỉ là tưởng tượng, ngày nào mày cũng học ở đây,đi qua đây biết bao lần mà có thấy ma nào đâu”
Tự mắng mình vài câu xong tôi đi tiếp, đi hết dãy nhà C, tôi chạy thật nhanh qua 1 hành lang nhỏ để đến nơi tôi cần đến là phòng trong cùng ở tầng 2 dãy B… Tôi chạy nhẹ nhàng băng qua 1 khoảng sân rộng trước khi đặt chân lên hành lang dãy B… Tôi đang chuân bị đi lên trên gác thì tôi giật mình khi thấy có 1 bóng người ngồi trên ghế đá phía hồ súng và có vẻ như người đó đang chăm chú đọc cái gì đó… Lúc này do sợ bị phát hiện và cũng 1 phần là muốn lấy cái điện thoại nhanh nhanh rồi về chứ ko ở trong trường này vì ngôi trường này về đêm có 1 cái gì đó khiến tôi thấy sợ sợ…
Tôi quay lại định đi lên cầu thang thì nghe thấy 1 giọng nói rất gần từ ngay đằng sau tai :
- “Tại sao cậu lại vào đc đây ???”
Tôi giật mình quay đầu lại thì ko thấy có ai mà cái người kia vẫn ngồi ở đó, vẫn chăm chú đọc cái gì đó mà chị ta đang cầm trên tay, tôi định cất lời hỏi thì thấy phía xa xa có ánh đèn, nghĩ là bác bảo vệ đi tuần, nếu mình ko lên lấy cái điện thoại rồi chuồn ra nhanh trc khi bị ông ấy tóm thì chắc chắn mình sẽ phại chịu hậu quả ghê gớm lắm đây… Tôi đi nhanh về phia cầu thang… Cái cầu thang đi lên tầng 2 tối om, ko hề có 1 bóng đèn nào… Tôi đi lên mội cách thận trọng và cố gắng ko gây ra một tiếng động nào… Có rất nhiều câ hỏi đc đặt ra trong đầu tôi, nào là “Tại sao hôm nay ko thấy mấy con chó mà phòng bảo vệ nuôi đâu nhỉ???” rồi là “Cái giọng nói lúc nãy bên cạnh mình là của ai???”… Suy nghĩ mông lung và tôi đi lên đến tầng 2 từ bao giờ…
Trên hành lang,trước mỗi phòng học đều có 1 bóng đèn sáng khiến tôi cũng yên tâm phần nào… Bình thường buổi sáng ở đây rất nhiều học sinh đi lại và nô đùa vui vẻ nhưng sao bây giờ cũng ngay tại đây, tôi lại có 1 cảm giác rùng rợn, 1 cái lạnh chạy dọc sống lưng tôi khiến tôi đứng sựng lại ko dám đi tiếp… Tôi nhìn xung quanh xem có cái gì lạ ko… Tôi thấy đêm nay sao khung cản xung quanh ảm đảm thế. Một sự im lặng đến áng sợ đang bao trùm lấy toàn ngôi trường này… Ko có 1 tiếng côn trùng kêu hay kể cả tiếng muỗi bay vo ve cũng ko có mặc dù bây giờ đang là mùa hè… Đứng ở đây dường như tôi có thể nghe thấy cả tiếng thở và tiếng tim đập của chính mình… Bất ngờ từ đâu 1 cơn gió lạnh buốt thổi đến khiến tôi rùng mình, 1 cơn gió lạnh bất thường giữa đêm hè khiến tôi cả thây sợ hãi… Tôi lấy hết can đảm, đi thật nhanh về phía của lớp và tôi nghĩ :
- Thôi thì cố lên vào lớp lấy nhanh nhanh cái rồi té khỏi đay thôi chứ ko thế này thì éo đùa đâu !!!
Tôi đi đến cửa lớp thì thấy cửa chính của lớp bị khóa… Đang thất vọng vì cái cửa ra vào bị khóa thì “Kétttt” – 1 âm thanh chói tai vang lên, tôi giật mình quay sang thì thấy cửa sau của lớp ko bị khóa và gió lùa vào làm cánh cửa mở ra… Vừa mừng vì có thể vào lấy đt vừa trách thầm rằng “Đứa nào tắc trách thế ra về ko chịu khóa cửa lớp vào gì cả”… Tôi đang chuẩn bị mở cửa lớp thì tự nhiên thấy bóng đèn trong lớp tự nhiên sáng lên rồi lại vụt tắt… Nó cứ chớp chớp như thế liên tục, tôi nhớ ra có lần bác bảo vệ bảo đèn của lớp bị chập điện mà chưa sửa đc nên tôi ko để ý đến nó nữa mà thật nhẹ nhàng mở cửa rồi đi vào trong lớp… Khi tôi bước chân vào trong lớp thì bỗng nhiên tất cả đèn trong trường phụt tắt… Bóng tối bao trùm lấy toàn bộ ngôi trường, lúc này tôi thật sự hoảng sợ nhưng lỡ đâm lao rồi thì phải theo lao, đi đến đây rồi ko lẽ lại quay ra…???
Tôi quyết định vào lớp, cũng may là hôm nay trăng sáng nên cũng ko khó khăn lắm để tôi đi đến bàn học của mình… Do tôi cao nhât lớp nên đc cô giáo xếp ngồi bàn cuối và ngay cạnh cửa sau nên tôi ko mất nhiều thời gian để tìm thấy vị trsi ngồi quen thuộc của mình… Tôi cho tay và ngăn bàn nhưng ko hề có chiếc điện thoại của tôi ở đó… Tôi cúi xuông nhìn và trong ngăn bàn nhưng cũng ko thấy… Chán nản và “nghĩ rằng có khi nào bà lao công lên dọn lớp rôi nhặt mất rồi ko”… Tìm lại một hồi trong ngăn bàn của tôi và cả ở mội vài bàn bên cạnh nhưng cũng ko thấy, tôi chán nản định ra về rồi mai xuống hỏi bà lao công thì bỗng nhiên cái đèn neon ở giữa lớp lại chớp chớp mấy cái, tôi nghĩ chắc là có điện rồi nhưng nhìn ra bên ngoài mọi thứ vẫ tối om. Tôi chợt nghĩ “Đm mất điện mà sao đèn vẫn chớp… Trêu nh
Chắc hẳn ai ở thành hố Hải phòng cũng đã nghe và biết đến trương THPT Trần Nguyên Hãn – 1 trường THPT công lập đc xếp vào 1 trong 3 trường trọng điểm của thành phố … Và nếu 1 lần đc bước vào trong khuôn viên nhà trường thì mọi người sẽ thấy trường rộng lớn và đẹp đến như thế nào… Ngôi trường khang trang với 3 dãy nhà lớn và gần 50 phòg học… Cùng với đó là 1 dãy nhà sinh hoạt đoàn nằm cạnh 1 hồ súng nhỏ… Từ cổng trường nhìn vào có thể thấy ngay hồ súng rất đẹp và sau hồ súng là tượng của ngài Trần Nguyên Hãn cưỡi ngựa uy nghiêm giơ cao tay thả 1 chú chim bô câu đang dang rộng đôi cánh bay về trời… Cảnh trườg khang trang đẹp đẽ là vậy, và học sinh chăm ngoan vui vẻ học tập, vui chơi dưới mái trường thật đẹp đẽ như bao ngôi trường khác trên khắp đất nước này…
Nhưng…
Đằng sau cái sự khang trang ấy, khi mà màn đêm bao phủ khắp ngôi trường thì ai biết đc có gì chờ đợi chúng ta trong những phòg học sạch sẽ và quen thuộc ấy… Và sau đây tôi xin kể cho các bạn nghe về 1 câu chuyện có thật , 1 chuyến đi có thể nói là suốt đời ko bao giờ quên của 1 người bạn của tôi,bạn ấy tên “N” vày là người trực tiếp chứng kiến câu chuyện… Trong chuyện này tôi trích dẫn nguyên văn lời bạn ấy nên sẽ xưng là “TÔI”
Và đây là câu chuyện :
“TRƯỜNG HỌC LÚC NỬA ĐÊM”
Tối hôm ấy, sau khi học tối xong, tôi thong dong đạp xe về nhà, đi đường tôi cảm thấy trên người mình thiếu thiếu 1 cái gì đó nhưng tôi ko thể nhớ ra là tôi thiếu cái gì… Tôi vừa đạp xe về nhà vừa băn khoăn suy nghĩ nhưng mãi ko nghĩ ra nên quyết định là để tính sau vậy… Về đến nhà, ăn cơm xong, thả mình vào bồn tắm và tìm đt để nghe nhạc thì ko thấy đâu… Lúc này tôi mới nhớ ra rằng cái đt của tôi đã “được”để quên trên lớp… Tôi định bụng quay lại trường lấy nhưng tôi biết mấy ông bảo vệ khó tính sẽ ko cho tôi vào trường lúc muộn như thế này đâu, nên tôi quyết định là đêm nay sẽ lẻn vào trường để tìm cái điện thoại…
Đối với 1 học sinh mới chuyển trường từ trong Nam ra đây, việc đột nhập vào trương vào ban đêm thì đúng là 1 khó khăn nhưng với quyết tâm phải lấy lại bằng đc chiếc điện thoại thân yêu nên tôi ko còn lựa chọn nào khác… Đêm hôm ấy 12h30 tôi bắt taxi đến trường, đứng bên ngoài tôi tìm cách vào trong trường và tôi thấy tường rào của trường ko quá cao so với 1 học sinh có chiều cao khiêm tốn (tầm 1m80) và lại từng học kick boxing như tôi… Tôi lấy đà và bật lên bức tường cao khoảng 2m, tôi ko mất quá nhiều thời gian để leo đc vào trong trường… Tôi nhảy vào ở chỗ nhà xe, gần phòng bảo vệ, nhưng lúc này cũng khuya rồi nên tôi đoán là ko ai còn thức cả…
Tôi nhẹ nhàng đi về phía dãy nhà C, tôi khom người đi trên dãy hành lang dài và tối om của dãy nhà C để tránh bị mấy ông bảo vệ trong phòng phát hiện… Dãy nhà C đc xây từ khi mới thành lập trường, chắc cũng phải đc trên ba chục năm rồi, dãy nhà tối om, cả hành lang chỉ có 1 bóng đèn neon phát ra ánh sáng trắng nhờ nhờ khiến tôi bất giác cảm thấy rùng mình… Tôi tự chấn an mình :
-”Mẹ mày,có gì đâu mà sợ, ma quỷ chỉ là tưởng tượng, ngày nào mày cũng học ở đây,đi qua đây biết bao lần mà có thấy ma nào đâu”
Tự mắng mình vài câu xong tôi đi tiếp, đi hết dãy nhà C, tôi chạy thật nhanh qua 1 hành lang nhỏ để đến nơi tôi cần đến là phòng trong cùng ở tầng 2 dãy B… Tôi chạy nhẹ nhàng băng qua 1 khoảng sân rộng trước khi đặt chân lên hành lang dãy B… Tôi đang chuân bị đi lên trên gác thì tôi giật mình khi thấy có 1 bóng người ngồi trên ghế đá phía hồ súng và có vẻ như người đó đang chăm chú đọc cái gì đó… Lúc này do sợ bị phát hiện và cũng 1 phần là muốn lấy cái điện thoại nhanh nhanh rồi về chứ ko ở trong trường này vì ngôi trường này về đêm có 1 cái gì đó khiến tôi thấy sợ sợ…
Tôi quay lại định đi lên cầu thang thì nghe thấy 1 giọng nói rất gần từ ngay đằng sau tai :
- “Tại sao cậu lại vào đc đây ???”
Tôi giật mình quay đầu lại thì ko thấy có ai mà cái người kia vẫn ngồi ở đó, vẫn chăm chú đọc cái gì đó mà chị ta đang cầm trên tay, tôi định cất lời hỏi thì thấy phía xa xa có ánh đèn, nghĩ là bác bảo vệ đi tuần, nếu mình ko lên lấy cái điện thoại rồi chuồn ra nhanh trc khi bị ông ấy tóm thì chắc chắn mình sẽ phại chịu hậu quả ghê gớm lắm đây… Tôi đi nhanh về phia cầu thang… Cái cầu thang đi lên tầng 2 tối om, ko hề có 1 bóng đèn nào… Tôi đi lên mội cách thận trọng và cố gắng ko gây ra một tiếng động nào… Có rất nhiều câ hỏi đc đặt ra trong đầu tôi, nào là “Tại sao hôm nay ko thấy mấy con chó mà phòng bảo vệ nuôi đâu nhỉ???” rồi là “Cái giọng nói lúc nãy bên cạnh mình là của ai???”… Suy nghĩ mông lung và tôi đi lên đến tầng 2 từ bao giờ…
Trên hành lang,trước mỗi phòng học đều có 1 bóng đèn sáng khiến tôi cũng yên tâm phần nào… Bình thường buổi sáng ở đây rất nhiều học sinh đi lại và nô đùa vui vẻ nhưng sao bây giờ cũng ngay tại đây, tôi lại có 1 cảm giác rùng rợn, 1 cái lạnh chạy dọc sống lưng tôi khiến tôi đứng sựng lại ko dám đi tiếp… Tôi nhìn xung quanh xem có cái gì lạ ko… Tôi thấy đêm nay sao khung cản xung quanh ảm đảm thế. Một sự im lặng đến áng sợ đang bao trùm lấy toàn ngôi trường này… Ko có 1 tiếng côn trùng kêu hay kể cả tiếng muỗi bay vo ve cũng ko có mặc dù bây giờ đang là mùa hè… Đứng ở đây dường như tôi có thể nghe thấy cả tiếng thở và tiếng tim đập của chính mình… Bất ngờ từ đâu 1 cơn gió lạnh buốt thổi đến khiến tôi rùng mình, 1 cơn gió lạnh bất thường giữa đêm hè khiến tôi cả thây sợ hãi… Tôi lấy hết can đảm, đi thật nhanh về phía của lớp và tôi nghĩ :
- Thôi thì cố lên vào lớp lấy nhanh nhanh cái rồi té khỏi đay thôi chứ ko thế này thì éo đùa đâu !!!
Tôi đi đến cửa lớp thì thấy cửa chính của lớp bị khóa… Đang thất vọng vì cái cửa ra vào bị khóa thì “Kétttt” – 1 âm thanh chói tai vang lên, tôi giật mình quay sang thì thấy cửa sau của lớp ko bị khóa và gió lùa vào làm cánh cửa mở ra… Vừa mừng vì có thể vào lấy đt vừa trách thầm rằng “Đứa nào tắc trách thế ra về ko chịu khóa cửa lớp vào gì cả”… Tôi đang chuẩn bị mở cửa lớp thì tự nhiên thấy bóng đèn trong lớp tự nhiên sáng lên rồi lại vụt tắt… Nó cứ chớp chớp như thế liên tục, tôi nhớ ra có lần bác bảo vệ bảo đèn của lớp bị chập điện mà chưa sửa đc nên tôi ko để ý đến nó nữa mà thật nhẹ nhàng mở cửa rồi đi vào trong lớp… Khi tôi bước chân vào trong lớp thì bỗng nhiên tất cả đèn trong trường phụt tắt… Bóng tối bao trùm lấy toàn bộ ngôi trường, lúc này tôi thật sự hoảng sợ nhưng lỡ đâm lao rồi thì phải theo lao, đi đến đây rồi ko lẽ lại quay ra…???
Tôi quyết định vào lớp, cũng may là hôm nay trăng sáng nên cũng ko khó khăn lắm để tôi đi đến bàn học của mình… Do tôi cao nhât lớp nên đc cô giáo xếp ngồi bàn cuối và ngay cạnh cửa sau nên tôi ko mất nhiều thời gian để tìm thấy vị trsi ngồi quen thuộc của mình… Tôi cho tay và ngăn bàn nhưng ko hề có chiếc điện thoại của tôi ở đó… Tôi cúi xuông nhìn và trong ngăn bàn nhưng cũng ko thấy… Chán nản và “nghĩ rằng có khi nào bà lao công lên dọn lớp rôi nhặt mất rồi ko”… Tìm lại một hồi trong ngăn bàn của tôi và cả ở mội vài bàn bên cạnh nhưng cũng ko thấy, tôi chán nản định ra về rồi mai xuống hỏi bà lao công thì bỗng nhiên cái đèn neon ở giữa lớp lại chớp chớp mấy cái, tôi nghĩ chắc là có điện rồi nhưng nhìn ra bên ngoài mọi thứ vẫ tối om. Tôi chợt nghĩ “Đm mất điện mà sao đèn vẫn chớp… Trêu nh